Nhà báo
Nguyễn Vũ Bình, viết từ Hà Nội
Năm 2015 là một
năm đặc biệt của Việt Nam ,
so với năm bảy năm trở lại đây. Điều đặc biệt này được cộng hưởng từ nhiều yếu
tố, nhưng có hai yếu tố cơ bản chi phối những yếu tố khác và quyết định diện
mạo cũng như xu hướng của đất nước trong tương lai gần. Yếu tố thứ nhất, chế độ
cộng sản Việt Nam
đang bước đi những bước cuối cùng trong chu kỳ tồn tại của nó. Yếu tố thứ hai,
sức mạnh của truyền thông lề dân, vừa là quá trình công khai hóa, tự do hóa
ngôn luận, vừa là mặt trận phản biện xuất sắc, đang dần dần thay thế vai trò
định hướng và dẫn dắt dư luận của truyền thông quốc doanh.
Trước hết, xu
hướng thay đổi thể chế ngày càng rõ nét, đặc biệt trong một vài tháng trở lại
đây. Như chúng ta đều biết, sự cạn kiệt nguồn lực, quá trình dồn nén cùng cực
của người dân và đồng minh lớn Trung Quốc trở mặt là ba yếu tố quan trọng nhất
đưa tới quá trình sụp đổ không tránh khỏi của chế độ cộng sản Việt Nam. Trong
thời gian gần đây, đã xuất hiện những biểu hiện rõ nét hơn, trực tiếp và cụ thể
hơn, để củng cố và khẳng định, chế độ cộng sản Việt Nam đang bước đi những bước
cuối cùng trong chu kỳ tồn tại của nó.
Đầu tiên, đó là
việc một số ngân hàng thương mại được Ngân hàng Nhà nước mua lại với giá 0
đồng. Đây thực chất là những ngân hàng mà dư nợ của nó đã vượt quá vốn pháp
định, và đó là những ngân hàng đã phá sản. Nhưng nhà nước Việt Nam đã không
dám để những ngân hàng này tuyên bố phá sản, họ sợ gây ra tâm lý hoảng loạn và
sụp đổ hệ thống ngân hàng. Chính vì vậy, ngân hàng Nhà nước Việt Nam đã đứng ra
mua lại các ngân hàng này với giá 0 đồng, chịu trách nhiệm về các khoản nợ của
những ngân hàng này. Điều đáng lo ngại là, các ngân hàng khác cũng rơi vào tình
trạng tương tự, hoặc có khá hơn chút ít, tức vẫn còn số vốn lưu động để tồn tại
qua ngày. Như vậy, hệ thống ngân hàng của Việt Nam coi như đã phá sản, các thủ
thuật nhằm che mắt khách hàng và người dân chỉ kéo dài được thêm một thời gian
nữa mà thôi.
Vấn đề tài
chính, cụ thể là ngân sách các địa phương, đã bắt đầu kêu cứu. Từ đầu tháng
12/2015 tới nay, đã có một số địa phương lên tiếng về nguồn ngân sách cạn kiệt,
không còn tiền chi cho cán bộ và các hoạt động của đơn vị. Đó là các tỉnh Cà
Mau, Bạc Liêu, 14 bệnh viện của tỉnh Đắc lăk, bệnh viện Hải Phòng, và gần đây
nhất là một huyện của tỉnh Hà Tĩnh. Đây không phải là tình trạng cá biệt, các
địa phương khác, trừ một số thành phố lớn (Hà Nội, Sài Gòn, Đà Nẵng...) đều lâm
vào tình trạng tương tự, nhưng chưa tới mức kêu cứu.
Sự khó khăn của
nền kinh tế, sự lạm quyền của các cá nhân trong bộ máy cai trị, điển hình là
lực lượng công an, đã dẫn tới một hiện tượng đặc biệt, cán bộ công an cướp tiền
của dân. Sự việc xảy ra tại xã Châu Hoàn, huyện Quỳ Châu, tỉnh Nghệ An. Chị Lữ
Thị Miền, đi vay tiền để sản xuất kinh doanh, gặp tổ công tác của công an xã
Châu Hoàn đi tuần. Tổ công tác của công an xã Châu Hoàn đã yêu cầu dừng xe chị
Miền, và khám xét, sau đó thu giữ số tiền hơn 90 triệu đồng, không hề có giấy
tờ biện nhận việc thu giữ, thậm chí còn dọa bỏ tù và ép chị Miền viết biên nhận
nhận đủ số tiền bao gồm cả hơn 90 họ đã thu giữ (tất cả chi tiết vụ việc có
trên báo Dân Trí trong đường links sau: http://dantri.com.vn/ban-doc/cong-an-xa-va-huyen-bi-to-trang-tron-tran-t...)
Sự việc trên là
cá biệt, nhưng nó lại phản ánh rõ nét sự hỗn loạn cũng như tính chất bạo ngược
của các cơ quan công quyền, một chỉ dấu cho thấy sự rữa nát của chế độ, cũng
như hồi chuông cáo chung cho sự tồn tại của nó.
Quá trình tự
sụp đổ của chế độ cộng sản Việt Nam
còn thể hiện bằng quá trình tranh giành quyền lực, đấu đá bất tận trong nội bộ
trước Đại hội toàn quốc đảng cộng sản Việt Nam lần thứ XII. Khác với các kỳ
đại hội trước đây, dự thảo báo cáo chính trị trình đại hội, được viết và xin ý
kiến nhân dân một cánh qua quýt. Về nội dung báo cáo chính trị hầu như
không có gì khác với các kỳ đại hội trước đây. Tất cả thời gian và sức
lực của các phe phái tập trung vào việc bài binh bố trận tranh giành quyền lực.
Sự giằng co của các phương án nhân sự quyết liệt và gay gắt tới mức một hội
nghị trung ương (hội nghị trung ương 13) cũng chưa giải quyết nổi, có thể còn
một hội nghị trung ương nữa cho việc này. Không loại trừ quá trình đấu đá sẽ
dẫn tới những đột biến trong nội bộ đảng cộng sản Việt Nam, và có thể, chính sự
đột biến này sẽ dẫn tới việc kết thúc độc quyền lãnh đạo của đảng cộng sản Việt
Nam.
1.1.2 Sức mạnh của mạng xã hội
Mạng xã hội
facebooks, phương thức hoạt động của truyền thông lề dân, từ chỗ chỉ là phương
tiện để cá nhân chia sẻ, thể hiện bản thân đã và đang trở thành một diễn đàn
phản biện hiệu quả và trào lưu xã hội rất đáng quan tâm. Điều đầu tiên, mạng xã
hội facebooks là nơi chia sẻ thông tin vô cùng nhanh nhậy, đa dạng và phong
phú. Trong phạm vi nào đó, nó chính là sự công khai hóa xã hội đang diễn ra
hàng ngày, hàng giờ. Nhưng điều mà mạng xã hội, truyền thông lề dân làm được
còn là phản biện vô cùng hiệu quả các chính sách, quan điểm, hành động và phát
ngôn của các cơ quan, các tập thể và cá nhân giữ trọng trách, có ảnh hưởng tới
xã hội. Chúng ta chứng kiến thành quả phản biện xã hội của truyền thông lề dân
thông qua mạng xã hội facebooks như: vụ chị ve chai nhặt được 5 triệu yên Nhật,
vụ tàn sát cây xanh Hà Nội, vụ Tân Hiệp Phát, vụ phạt người nói xấu chủ tịch
tỉnh, vụ báo Thanh Niên bịa đặt chuyện học sinh nhận tiền nghỉ học giữ đất...
rất nhiều ví dụ cho thấy hiệu quả sự phản biện của người dân trên diễn đàn mạng
xã hội. Quan trọng hơn, diễn đàn mạng xã hội đã thức tỉnh hàng triệu người thông
qua những thông tin và việc lập luận, lý giải những thông tin bằng sự phản biện
của truyền thông lề dân, mà nòng cốt là những người thuộc phong trào dân chủ
Việt Nam.
Có thể nói,
mạng xã hội đã đóng vai trò cốt yếu trong việc chuyển hóa tư tưởng của người
dân một vài năm vừa qua. Khi tư tưởng của người dân đã và đang chuyển biến với
tốc độ hiện nay, thì quá trình sụp đổ của chế độ cộng sản Việt Nam sẽ ngày
càng được rút ngắn. Bước ngoặt của Việt Nam chắc chắn sẽ tới trong một
tương lai gần.
Hà Nội, ngày
29/12/2015
N.V.B.
Được đăng bởi bauxitevn vào lúc 07:39 

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét