Như Hoa
Tôi lớn lên từ Lý Nhân quê Mẹ
Và lên đường vào Bộ đội năm 72.
Với ngôi sao trên mũ tin yêu .
Tôi sung sướng thành người Chiến sĩ.
Với khẩu súng quàng vai tuổi trẻ.
Tôi nhận
về mình gian khổ hy sinh .
Áo tôi mặc
màu xanh giản dị
Màu của
quê hương,màu của cây rừng.
Tôi bước
tiếp bước chân của Cha Anh
Vào đơn vị
thông tin SƯ 473 đoàn 559 .
Lĩnh vực
chiến đấu của chúng tôi vô cùng thầm kín.
Cứ mỗi
ngày chiến dịch mỗi ngày vui.
Sáng sớm
,đêm khuya lên xuống hầm đài .
Cửa báo dập
dờn tôi thưa,tôi gọi.
Thánh
thót tiếng tôi trong đêm rừng sấm dội.
Chim gọi
bạn bè nghiêng cánh lắng nghe .
Nơi nào
điều thêm xe, trận địa nào chuyển pháo.
Cánh rừng
nào sắp bùng lửa bão .
Gọi các
Trung đoàn tôi nhắn tin vui .
Chiến dịch
qua đi đã mấy ngày rồi
Giờ nổ
súng nhịp hồi trong tiếng pháo .
Trời còn
lạnh mà mồ hôi ướt áo .
Xong
phiên việc rồi tôi hát, tôi ca.
Thánh
thót tiếng tôi vang mãi, vang xa . . .
. . . 30
tháng 4 năm 75, Miền Nam giải phóng .
Vinh dự
biết bao ngày đại hội Thanh niên Quyết thắng .
Tôi đọc
bài thơ : Nhớ Mẹ đêm Trường sơn
Phần thưởng
nhận về cả Đơn vị mừng rơn
Tấm huy
chương, cuốn sổ và cây bút .
. . . Từ
đỉnh núi Khe Sanh heo hút .
Tôi viết
tiếp những bài thơ tặng TRƯỜNG SƠN ./.
Hồi ức, Hà nội
xuân 2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét