Đừng để Đỗ Mười “Dùng uy lực
cá nhân bắt các cơ quan
của Đảng và Nhà nước làm theo ý riêng của ông
của Đảng và Nhà nước làm theo ý riêng của ông
ÂU DƯƠNG THỆ
“BCT
không nên can thiệp vào… không nên dùng các cơ quan nhà nước, hay tổ chức đảng
can thiệp vào việc cá nhân”.
Trên đây là lời khuyến cáo của ông Đặng Văn Việt liên quan tới việc Bộ chính trị (BCT) vì áp lực của
Đỗ Mười cho nên mới đây đã tìm cách khai trừ Đoàn Duy Thành ra khỏi đảng. Ông
Việt là một Cách mạng lão thành, nay đã 86 tuổi, gần 60 năm tuổi Đảng. Trong
chiến tranh Việt-Pháp ông là sĩ quan chỉ huy Trung đoàn Chủ lực Cao bắc lạng,
từng được báo chí Pháp đặt tên là “Con hùm xám Đường số 4” , ngừơi gần gủi với
Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Ông đã viết chuyện “Tâm sự ngừơi lính già”, sách sẽ
xuất bản bằng tiếng Pháp trong thời gian tới.
Mới chỉ cách đây vài ngày vì áp lực của Đỗ Mừơi, nên BCT đã phải cử một phái
đoàn của Uỷ ban Kiểm tra trung ương ĐCSVN tới họp với Chi bộ đảng của ông Đòan Duy Thành,
nguyên Uỷ viên Trung ương đảng và Phó Thủ tướng, để tìm cách khai trừ ông Thành
ra khỏi đảng. Nguyên nhân là vì gần đây Đoàn Duy Thành đã viết một Hồi kí trong
đó có phần chỉ trích những thói gian xảo và lộng quyền của Đỗ Mười trong các
thập niên trước đây.
Trong cuộc họp này, ngoài các đảng viên trong Chi bộ và đại diện Uỷ ban Kiểm
tra Trung ương, ông Thành cũng tham dự. Ông Việt cho biết, sau cuộc bỏ phiếu
kín, kết quả đã được công bố công khai ngay tại cuộc họp là: “11/13 trắng án
(vô tội), 1/13 cảnh cáo, 1/13 phê bình”. Kết quả này cho thấy tuyệt
đại đa số đảng viên trong Chi bộ của Đoàn Duy Thành đã chống
lại quan điểm sai trái tìm cách ức hiếp của Uỷ ban Kiểm tra Trung ương và
BCT. Điều này cho thấy là, nay cả những ngừơi đảng viên thường cũng can
đảm dám chống lại những quyết định sai trái của cấp cao nhất trong Đảng.
Trong việc này Đặng Văn Việt đã nhận thấy BCT đã vi phạm những sai lầm nguy
hiểm. Cho nên trong tư cách là một Cách mạng lão thành với gần 60 năm tuổi
Đảng, ông Việt, “Con hùm xám đường số 4” trước đây, thấy đã tới lúc không thể
im lặng được nữa, nên đã phải lên tiếng. Ngày 15.11 ông Việt đã viết thư
trực tiếp gởi cho BCT về việc này. Ông đã phản bác tất cả những lời buộc tội
của BCT đối với Đoàn Duy Thành. (Toàn văn xem trong phần sau).
Nhận định chính của Ông là: Hiện nay cả Đỗ Mừơi và Đoàn Duy Thành không
còn giữ một chức vụ gì ở trong đảng lẫn chính phủ, những việc ông Thành viết về
Đỗ Mười chỉ mang tính cách cá nhân của hai “phó thường dân” mà thôi, không dính
dáng gì tới Đảng và Nhà nước cả. Vì thế không ai có quyền nhân danh Đảng
hay Nhà nước tới hạch sách Đoàn Duy Thành được, nếu Đỗ Mừơi muốn thì cùng lắm
đưa ra toà án xử!
Trong thư gởi cho BCT cũng như trình bày trên đài Á châu Tự do ông Việt đã thấy
rất rõ, tuy là một việc riêng, nhưng ai đang đứng đằng sau bắt BCT phải can
thiệp vào việc này. Đặng Văn Việt đã vạch rõ: “Đỗ Mừơi là động lực thúc
đẩy việc này !”
Vì thế, trong cuộc phỏng vấn nói trên ông Việt đã báo động với các đảng viên và
dư luận:
“Ông Đỗ Mừơi dùng uy lực của ông để ép cơ quan của Nhà nước, của Đảng để trừng
phạt ông Thành”.
Tuy Đỗ Mừơi không còn giữ một chức vụ gì trong Đảng và Nhà nước, nhưng trước
sau vẫn có “quyền uy” rất lớn. Cho nên Đặng Văn Việt đã gọi thái độ hành
xử của Đỗ Mừơi ra lệnh cho BCT phải giải quyết những việc thù riêng và nhỏ nhặt
của mình như tác phong của “Thái thượng hoàng” của thời phong kiến trước
đây lại đang sống dậy trong chế độ gọi là XHCN của ĐCSVN hiện nay!
Đây là một sự lạm quyền và lộng quyền ngày càng công khai trắng trợn của Đỗ
Mười. Không phải chỉ riêng Đỗ Mười mà cả Lê Đức Anh cũng đang tìm
cách khuynh đảo BCT, tìm cách ngăn cản BCT không được đụng tới những hồ sơ của
nhiều tứơng lãnh tên tuổi và Cách mạng lão thành đòi phải đưa Lê Đức Anh gian
dối và lộng quyền trong các vụ Tổng cục 2 và T4 ra xét xử công khai. Việc này đã được Đại tướng Võ Nguyên
Giáp, cựu Thủ tướng Võ Văn Kiệt, nhiều tứơng lãnh và nhiều Cách mạng lão thành
lên tiếng cảnh cáo BCT và báo động dư luận trong và ngoài đảng trong thời gian
vừa qua.
Trong
thư gởi cho BCT, Đặng Văn Việt đã lưu ý là vài năm trước cũng chính BCT
đã chịu áp lực của Đỗ Mươì, chỉ vì những thù hận riêng của Đỗ Mườì cho nên
BCT đã không dám dùng bốn chữ “Vô cùng thương tiếc” trong đám tang của
Trung tướng Trần Độ:
“ Việc đồng chí Đoàn Duy Thành, nếu không phải là thi hành chỉ thị của đồng
chí Đỗ Mười thì không ai bỏ công, bỏ việc để làm một việc vớ vẩn này. Ngược
dòng lịch sử, nhớ đến anh Trần Độ, chỉ vì xin ý kiến…mà đồng chí Đỗ Mười đã hét
lên: “Cho nó chìm xuống bùn đen”; cả bốn chữ Vô cùng Thương tiếc cũng
cấm chỉ trên các vòng hoa… thì đâu còn là đậm đà với “bản sắc văn hoá dân tộc”?
với “nghĩa tử nghĩa tận”… với một đảng viên công thần suốt đời vì sự nghiệp
giải phóng dân tộc!!??”
Ông Việt cho biết, đến nay hàng ngàn đảng viên vẫn còn vô cùng bất bình với
thái độ vô cùng thiếu văn hoá của BCT.
Trong phần cuối thư ngày 15.11 gởi cho BCT ông Đặng Văn Việt đã lưu ý BCT đừng
tiếp tục để cho một số ngừơi vì quyền lợi riêng khuynh loát:
“a) Trong khi đất nước đang có nhiều việc lớn, Bộ chính trị nên tập trung trí
tuệ, tài năng lo xây dựng đất nước. Lắng nghe ý kiến của đảng viên, lão thành
cách mạng, những người có tâm huyết, mạnh dạn đổi mới, tiếp thu cái mới. Nếu
chỉ nghe những lời xu nịnh, bợ đỡ, bảo thủ, Đảng sẽ mất vai trò tiên phong, trở
thành sức cản của xã hội.
b) Việc chưa thực thi ý đồ trả thù vặt của đồng chí Đỗ Mươì là một may mắn cho
đảng, nếu không sẽ xẩy ra một vụ Trần Độ thứ 2, một đốm lửa châm vào
thùng thuốc súng sẽ gây một tai hại không lừơng hết (rút kinh nghiệm vụ bạo
loạn đang xẩy ra ở Pháp).”
Trong phần kết luận cuộc phỏng vấn của đài Á châu Tự do, “Con hùm xám
đường số 4” Đặng Văn Việt bằng giọng nói cương quyết đã lại cảnh cáo BCT, đồng
thời cũng báo động với dư luận trong đảng và ngoài xã hội vì lương tâm và lòng
tự trọng đã đến lúc không thể im lặng được nữa:
“Không muốn dính vào chính trị vì chính trị phức tạp. Nhưng là một đảng viên,
một Cách mạng lão hành trước một việc làm không đúng thì phải có thái độ chính
trị. Bảo vệ công lí, bảo vệ lẽ phải… không để hiểu sai là dân tộc ta không
có văn hoá tốt đẹp. Nói trước để ngăn ngừa. Nếu không thì sẽ xẩy ra vụ Trần Độ
thứ 2 !”
Đặng Văn Việt
Hà Nội, ngày 15 tháng 11 năm 2005
Kính gửi: Bộ Chính trị, Ban chấp hành Đảng
cộng sản Việt Nam
(Xung quanh việc đưa Đoàn Duy Thành ra pháp luật có thi hành kỷ luật không)
(Xung quanh việc đưa Đoàn Duy Thành ra pháp luật có thi hành kỷ luật không)
Gần đây đồng chí Đoàn Duy Thành có viết một cuốn Hồi ký cá nhân kể
về cuộc đời riêng và đời công tác của mình. Sách chưa đưa ra cho Nhà xuất bản,
chỉ mới đánh máy photo vài trăm bản biếu bạn bè. Đồng chí có tặng tôi một cuốn!
Tôi có xem qua thấy viết dài dòng, nhiều kể lể không cần thiết cho mọi người,
tính văn học ít, đặc biệt có đoạn nói nhiều về quan hệ với đồng chí Đỗ Mười, bị
trù úm, vùi dập. Tuy không phải là một cuốn hồi ký hay những đặc biệt có đoạn
quan hệ với đồng chí Đỗ Mười, làm nhiều người tò mò tìm xem. Có lẽ vì vậy, có
bạn chỉ trích và phô tô 25 trang cuối, còn để lại không xem 3-400 trang khác.
Gần đây tôi được biết có một cuộc họp để lên án ông Đoàn Duy
Thành, để vận động thi hành kỷ luật dưới 4 hình thức (cảnh cáo, khai trừ, phê
bình, trắng án) về 7 tội danh (vi phạm luật xuất bản, làm lộ bí mật quốc gia, gây mất đoàn kết, đả kích cá
nhân lãnh tụ, bịa đặt một số vấn đề không có thực tế, để tầng công...).
Hội nghị thảo luận, bỏ phiếu kín và cuối cùng tuyên bố kết quả:
"11/13 trắng án (vô tội) 1/13 cảnh cáo, 1/13 phê bình"...
Hội nghị ra về, đa số đảng viên phấn khởi vì đã cứu Đảng khỏi một
sai lầm, bậy bạ, làm mất uy tín và thanh danh của Đảng, còn phái đoàn cấp trên
thì tiu nghỉu xách cặp lên xe buồn vì không thực hiện được chỉ thị cấp trên,
buồn vì nỗi bất lực không hoàn thành nhiệm vụ sau bao công sức, thời gian điều
tra, nghiên cứu. Có đồng chí cay cú quay đầu nói với: "Nếu đảng viên
không đồng ý, thì Bộ Chính trị
có quyền tối hậu - bất chấp!"
Đã là một đảng viên, lâu năm trong Đảng, tôi có ý nghĩ: Mình đã về
hưu, tuổi cao, không muốn dây vào những vấn đề chính trị phức tạp. Nhưng, đã
còn là Đảng viên, thì phải có trách nhiệm, phải tỏ thái độ chính trị của mình
trước Đảng, trước những diễn biến của thời cuộc, tôi thấy cần góp một số ý kiến
với Bộ Chính trị...
1. Một cuốn hồi ký cá nhân, mới viết xong, chỉ mới photo
vài ba trăm bản, lưu hành nội bộ
cho bạn bè, chưa có liên hệ với các nhà xuất bản, chưa có liên quan gì đến
luật xuất bản, mà đã gọi là vi phạm luật xuất bản. Rồi đây hàng vạn người viết
hồi ký, viết gia phả cho con cháu, sẽ phải cẩn thận kẻo phạm vào luật xuất
bản!!!

2. Làm lộ bí mật quốc
gia: Ở các nước văn minh, sau 30-40 năm, người ta cho phép công bố những bí
mật quốc gia. Cuốn sách của ông
Đoàn Duy Thành không đả động gì đến đường lối chính sách của Đảng và Nhà nước, chỉ
có một đoạn nói về quan hệ gay gắt giữa ông Đoàn Duy Thành và ông Đỗ Mười... có
gì gọi là bí mật quốc gia!?
3. Vấn đề làm mất đoàn kết nội bộ:
Tôi thấy cuốn
sách của đồng chí Đoàn Duy Thành chỉ có gây mất đoàn kết với đồng chí Đỗ Mười,
vì ông bị ông Đỗ Mười trù úm; còn đối với cả đất nước Việt Nam, trong nước cũng
như ngoài nước, đồng chí Thành không gây mất đoàn kết với bất cứ ai.
4. Vấn đề đả kích lãnh tụ cấp trên: Tôi thiết nghĩ: đồng
chí Đoàn Duy Thành là một cựu Phó Thủ tướng, đã là một Trung ương ủy viên, nay
về hữu là một phó thường dân. Còn đồng chí Đỗ Mười, có lần là Thủ tướng, là Tổng bí thư Đảng, là Trung ương uỷ viên,
nay cũng đã nghỉ hưu, cũng là một phó thường dân như ai. Chưa bao giờ đất
nước Việt Nam
tôn vinh đồng chí Đỗ Mười lên là anh hùng, là lãnh tụ.
Hai phó thường dân, đã nghỉ hưu, nói chuyện cũ với nhau, nếu có
điều gì đúng sai, làm không vui lòng nhau, thì nên gặp nhau, trực diện đối đáp,
cãi cọ nhau, nếu cần mời cấp trên chứng kiến, chỉ 1-2 tiếng là xong ngay. Nếu là thời các "Ngự lâm
quân" có thể tổ chức 2 hiệp
sĩ đấu kiếm, hay bắn súng... chỉ cần 1 phút là xong, không cần gì mà phải huy
động đến các ban, ngành của Đảng, cả tổ chức Nhà nước, cả Bộ Chính trị để giải quyết một việc đấu
đá của 2 phó thường dân!
Đồng chí Đoàn Duy Thành có nói: "Tôi mới nói chỉ 20% việc của đồng chí Đỗ
Mười". Nếu có một cuộc họp đối chứng để đồng chí Đoàn Duy Thành nói nốt
80% còn lại cho đồng chí Đỗ Mười hiểu thêm về mình và rút kinh nghiệm, thì...

5. Về chế độ Thái thượng hoàng:
Dưới thời Lý - Trần của lịch sử Việt Nam , có chế độ Thái Thượng hoàng:
vua cha nhường ngôi cho vua con để an nhàn nghỉ tuổi già, nhưng vẫn có mắt theo
dõi, đật dây dìu dắt vua con.
Việt Nam
có câu "Quan nhất thời, dân vạn đại", thế mà ở đời này, một số
vị đã về hưu, nhưng vẫn luyến tiếc một thời làm quan, nên muốn "Quan
vạn đại, dân nhất thời".
Chế độ đồng cố vấn (4) đã lỗi thời, bị xoá bỏ (4), nay được thay thế bằng chế độ
"Thái Thượng Hoàng" bất thành văn. Người dân đen không hiểu vì sao, bất cứ ở đâu,
bất cứ lúc nào, có hội họp lớn đều có đầy đủ các chức sắc đã nghỉ hưu: Đỗ Mười,
Lê Đức Anh, Lê Khả Phiêu, Võ Văn Kiệt... (???) với những lời xầm xì không hay...
Tôi nghĩ: "Tre già - măng mọc", Mỗi thế hệ đều có sứ mệnh và
trách nhiệm riêng với lịch sử - để cho nó làm - nó chịu trách nhiệm. Vì sao cứ phải kè kè cưỡi lên
đầu bọn trẻ!? Bắt lớp trẻ luôn phải cúi đầu xin ý kiến các bố già?!
Tôi nghĩ, những đồng chí lão thành đã về hưu thì nên giữ đúng vị trí của
mình. Lúc còn trẻ, còn sung sức, gánh vác việc lớn, có khi còn phạm nhiều
sai lầm nghiêm trọng, huống hồ này tuổi đã cao đã yếu, trí óc hạn
chế, văn hoá lại thấp, lượng thông tin không đủ, lấy đâu ra trí tuệ để tiếp thu
cái mới của thời đại đang phát triển, mà đất nước thì đang tụt hậu quá xa với
những quốc nhục quốc nạn..??!! Trong tình hình thời đại như ngày nay với
trí tuệ trì trệ của tuổi già có khi chỉ phát huy tác dụng "cố vấn"
bậy làm cản bước tiến của dân tộc mà lớp trẻ đang muốn xoá những bài học lịch
sử chưa xa thời đại chúng ta là mấy.
Việc đồng chí Đoàn Duy Thành, nếu không phải là thi hành chỉ thị của đồng chí
Đỗ Mười thì không ai bỏ công, bỏ việc để làm một việc vớ vấn này. Ngược dòng lịch sử, nhớ đến
anh Trần Độ, chỉ vì xin ý kiến... mà đồng chí Đỗ Mười đã thét
lên: "Cho nó chìm xuống bùn đen"; cả 4 chữ Vô Cùng thương Tiếc cũng cấm
chỉ trên các vòng hoa...thì đâu còn là đậm đà với "bản sắc văn hoá dân
tộc"?
Với... "nghĩa tử là nghĩa tận"... với một đảng viên công thần suốt
đời vì sự nghiệp giải phóng dân tộc!!??
Tôi nghĩ: Các lớp trẻ phải có tính độc lập, biết dựa vào ai, tin cậy vào
ai, có vậy mới đưa đất nước tiến lên; chỉ biết dựa vào mấy cây gỗ mục nát, tàn
lụi, thì cũng chỉ đưa đất nước đi vào con đường lụn bại.
Chế độ Thái Thượng Hoàng phong kiến đã lạc hậu, nay còn phong kiến
hơn cả chế độ phong kiến... thì rất là không phù hợp quan điểm phát triển xã
hội của học thuyết Mác. Một
học thuyết mà một số người cộng sản còn tôn vinh là "đỉnh cao của trí tuệ
loài người", mà lại có "chế độ Thái Thượng Hoàng" thì thật là
mỉa mai, nếu chưa nói là phản, là chống chủ nghĩa Mác Lênin.
Kết:
a) Trong khi đất nước đang có
nhiều việc lớn, Bộ Chính trị nên
tập trung trí tuệ, tài năng lo xây dựng đất nước. Lắng nghe ý kiến của đảng
viên, lão thành cách mạng, những người có tâm huyết, mạnh dạn đổi mới, tiếp thu
cái mới. Nếu chỉ
nghe những lời xu nịnh, bợ đỡ, bảo thủ, Đảng sẽ mất vai trò tiên phong, trở
thành sức cản của xã hội.
b) Việc chưa thực thi ý đồ
trả thù vặt của đồng chí Đỗ Mười là một may mắn cho đảng, nếu không sẽ xẩy ra
một vụ Trần Độ thứ 2, một đốm
lửa châm vào thùng thuốc súng sẽ gây một tai hại không lường hết (rút kinh
nghiệm vụ bạo loạn đang xẩy ra ở Pháp).
c) Một cuốn hồi ký cá nhân,
chưa xuất bản... đã bị tịch thu, bị cấm, bị lên án, hăm doạ kỷ luật, thì còn gì
là chế độ dân chủ ?? Quyền con người tối thiểu bị vi phạm nghiêm trọng, - cả nước sẽ
không thể chấp nhận một lề lối lãnh đạo quá lạc hậu.
Huống hồ thế giới nhìn vào
cái dân chủ Việt Nam làm thế
nào cho Việt Nam
gia nhập WTO....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét