Tổng cục II - Vì ai nên
nỗi?
Vũ Minh Trí
Tôi có hơn 21 tuổi quân, 18
tuổi Đảng, hơn 10 năm làm việc tại Tổng cục II – Bộ quốc phòng, đã suy giảm
nghiêm trọng niềm tin vào nhiều cấp lãnh đạo, chỉ huy nhưng vẫn viết bài này vì
hai lý do chính:
1/ Để thấy hết thực trạng
Tổng cục II và căn nguyên của nó, cần cả một quá trình tìm hiểu khách quan, sâu
rộng của nhiều cơ quan của quân đội, Đảng, Nhà nước song các cơ quan ấy không
thể hoàn thành nhiệm vụ nếu không lấy dân làm gốc, không dựa vào đông đảo cán
bộ, đảng viên, quần chúng, nhất là số đã và đang công tác ở Tổng cục II.
2/ Thực trạng Tổng cục II cho
thấy quân đội ta, Đảng ta, Nhà nước ta đang gặp phải hiểm họa vô cùng to lớn
ngay từ bên trong, ngay ở bên trên; là người đã nhiều lần tuyên thệ trước Quân
kỳ, Đảng kỳ, Quốc kỳ thì phải ra sức góp phần giúp Quân đội, giúp Đảng, giúp
Nhà nước chống lại hiểm họa “tự diễn biến” ấy chứ không được hèn nhát, buông
xuôi.
“Một cây làm chẳng nên non
– Ba cây chụm lại nên hòn núi cao”.
Mong sao ngoài các trang viết này, các ý kiến sẽ có thêm nhiều trang viết khác,
nhiều ý kiến khác tới được với người có trách nhiệm và được sử dụng đứng đắn,
có kết quả!
Thời gian gần đây, ngay trong
Tổng cục II có nhiều ý kiến cho rằng Tổng cục II đang ở vào tình trạng khủng
hoảng trầm trọng và toàn diện về lý luận, tư duy nghiệp vụ, phương châm, phương
pháp, thủ đoạn, nề nếp, chế độ công tác, tổ chức lực lượng… Một số ý kiến khẳng
định ở Tổng cục II, việc “lưu manh hóa”, “ngu hóa” Đội ngũ cán bộ khá triệt để,
khiến Tổng cục II chẳng những không xứng là tai tỏ, mắt sáng của quân đội, của
Đảng mà xét trên một số khía cạnh còn có vai trò như một khối u ác tính, trực
tiếp đe dọa sự ổn định, đoàn kết, nhất trí trong quân đội, trong Đảng. Bằng
trải nghiệm 10 năm ở vị trí công tác xác thực. Theo tôi thì Tổng cục II rơi vào
tình trạng hiện nay là chủ yếu và trước hết là do trong 10-15 năm trở lại đây,
những kẻ yếu kém cả về phẩm chất lẫn năng lực đã cấu kết nhau, chui được vào,
leo được lên nắm được hết vị trí chủ trì, chủ chốt của Tổng cục II và lợi dụng
tính chất hết sức chuyên biệt của tình báo để mưu cầu lợi ích riêng bất chính.
Vì lợi ích riêng bất chính đó chúng sẵn sàng làm việc phi nghĩa, phi pháp, sẵn
sàng chà đạp lên lợi ích của cách mạng, của dân tộc. Hiện chúng trở thành thù
trong, còn nguy hiểm gấp mấy lần giặc ngoài. Với chúng, không thể phê bình mà
phải quét sạch, cắt bỏ, diệt trừ.