Nguyễn Bính
Tôi còn mong ngóng làm chi nữa
Đò đã đưa sang tự
buổi nào
Sông nước có buồn
nhưng cùng bến
Nhưng còn tôi… biết
nói làm sao?
…
Để gặp làm chi một
buổi đầu
Để còn e ấp mãi về
sau
Thì thôi, người cứ
yên tâm nhé
Tôi có bao giờ dám
nói đâu
Đừng có mong chờ với
nhớ thương
Đừng yêu tôi nữa, với
mười phương
cho tôi mãi được làm
du khách
Thả cái u tình giữa
gió sương.
…
Thế thôi, chả dám
mong chi nữa
Chả dám chia đôi một
tấm lòng
Người ở, gió xuân
nhiều đấy nhỉ
Tôi về, gió rụng khắp
tường đông