Nguyễn Đình Cống
Ngày 4-8-2017 Đảng Cộng sản
Việt Nam ban hành Quy định số 90-QĐ/TW: Tiêu chuẩn đánh giá cán bộ Ban Chấp
hành trung ương, Bộ Chính trị, Ban Bí thư. Về quy định này, tôi đã đọc được một
số phản biện và nhận xét rất hay của Tô Văn Trường, Lê Phú Khải, Hòa Ái, Hạ
Đình Nguyên, Bùi Quang Vơm đăng trên trang Boxitvn. Chỉ xin có vài ý kiến bổ
sung.
Vô minh là khái niệm thường
dùng trong Phật giáo để chỉ tình trạng không hiểu biết thấu đáo về bản chất của
sự việc, tạo ra nhận thức nhầm lẫn và hành động sai trái, dẫn đến kết quả lợi
ít hại nhiều. Vô minh là cách nói văn hoa còn theo dân dã, nói trắng ra là sự
ngu tối. Trong tác phẩm "Thất bại lớn", Brzezinski chỉ ra rằng chủ
nghĩa cộng sản chắc chắn sụp đổ, mà nguyên nhân cơ bản là "thiếu trí tuệ",
hoặc nói cách khác là vô minh. Đảng Cộng sản Việt Nam vì vô minh mà đã phạm
nhiều sai lầm như cải cách ruộng đất, cải tạo tư sản, hợp tác hóa nông nghiệp,
kinh tế quốc doanh, vụ Vinashin, Vinaline, Bô-xit Tây Nguyên, Formosa, Trịnh
Xuân Thanh, Trịnh Vĩnh Bình… Trong các nước dân chủ, khi đảng cầm quyền chỉ
phạm một trong những sai lầm loại trên thì đã mất tín nhiệm, bị nhân dân dùng
lá phiếu loại bỏ. Ở Việt Nam, mặc dầu vì vô minh, Đảng Cộng sản mắc hết sai lầm
này đến sai lầm khác nhưng dựa vào bạo lực, tuyên truyền và trên nền dân trí
thấp mà vẫn giữ được sự thống trị tạm thời. Để tỏ ra sự sáng suốt, Đảng Cộng
sản viết và công bố hết nghị quyết này đến nghị quyết khác, hết quy định này
đến quy định khác. Nhưng xem ra trong các nghị quyết và quy định đó, ngoài
những khẩu hiệu và ngôn từ sáo rỗng, còn chứa đựng nhiều điều vô minh. Xin phân
tích vài điều như vậy trong Quy định số 90-QĐ/TW.