Phạm
Nhật Bình
Ở Việt Nam ngày nay, chế độ độc tài còn đứng vững nhờ sự chống
đỡ của hai cột trụ chính yếu: thứ nhất công an, thứ nhì quân đội. Lực lượng
công an đã tự hào khẳng định “còn đảng còn mình”; quân đội thì thường xuyên
được nhắc nhở hãy trung thành và bảo vệ đảng, đất nước và nhân dân đứng hàng
thứ yếu.
Do đó, việc nuôi dưỡng hai đứa con cưng này để vun bồi lòng
trung thành của chúng là mối quan tâm hàng đầu của đảng. Trong thời kỳ gọi là
đổi mới nền kinh tế, trong khi giai cấp đảng viên được đảng khuyến khích lao
vào làm ăn và làm giàu, công an và quân đội cũng không bị bỏ quên.
Trong thể chế cộng sản, quy luật “tự quản” tuy là một quy luật
bất thành văn nhưng áp dụng đồng đều cho mọi lãnh vực, do một cấp ủy đảng phụ
trách và chỉ đạo xuyên suốt. Ngoài các bộ trong chính phủ, Công an, Quân Đội,
Mặt Trận Tổ Quốc, Hội Nông Dân, Hội Cựu Chiến Binh cũng như các hiệp hội quốc
doanh khác đều có một bộ máy kinh tế bao gồm nhà thương, trường học, khách sạn,
du lịch... có mặt khắp nơi. Tuy quy mô lớn nhỏ khác nhau nhưng nhằm chung một
mục đích là phục vụ cho các đảng viên trong ngành của mình. Thật ra sự phục vụ
này chỉ là hình thức mà mục đích làm giàu cho lãnh đạo thì nhiều.